Là một người kể chuyện qua phim với từng tình tiết đều hợp lý, thích đáng cùng kỹ thuật làm phim sâu sắc, ông đã chứng tỏ được khả năng hấp dẫn bất kỳ kiểu khán giả nào. Xuất sắc ngay cả trong những tác phẩm tham vọng nhất, Cameron biết cách để đối mặt với áp lực và luôn thành công trong việc đặt cảm hứng của mình lên hàng đầu. Nhờ đó, ông hoàn thiện tầm nhìn, mở rộng kiến thức và khiến các tác phẩm của mình trở nên phong phú hơn.
Hai mươi ba năm sau bộ phim The Abyss, ông đã một mình lặn xuống đáy rãnh Mariana – sâu 10.908 mét (35.787 feet) – trên DEEPSEA CHALLENGER, chiếc tàu ngầm do chính ông thiết kế.
Với bộ phim Titanic năm 1997, ông đã biến tưởng tượng của chúng ta về thân tàu rỉ sét dưới đáy biển Bắc Đại Tây Dương thành một con tàu khổng lồ mới hạ thủy đang lướt qua những con sóng gần Southampton. Bốn năm sau, ông lặn xuống khu vực xác tàu Titanic ở độ sâu 3.800 mét (12.500 feet) để quay bộ phim tài liệu Ghosts of the Abyss.
Từ những chuyến lặn phi thường đến tái tạo hình ảnh 3D, Cameron không ngừng vượt qua các giới hạn của con người, thành tựu kỹ thuật và nghệ thuật. Ông làm việc không mệt mỏi để tìm ra giải pháp cho những thách thức phức tạp nhất nhằm tái tạo nghệ thuật làm phim. Và với những cống hiến này, khán giả đã đón nhận Titanic, Avatar và Terminator như những tượng đài trong lịch sử điện ảnh, di sản của ông đã vượt xa thành công của phòng vé.
Trong Avatar: The Way of Water - phần tiếp theo của bộ phim Avatar, Cameron đã đặt ra những tiêu chuẩn kỹ thuật và nghệ thuật mới, một lần nữa chứng minh quyết tâm theo đuổi sự hoàn mỹ của mình.